回 huí 王 wáng 秀 xiù 才 cái 二 èr 赋 fù - - 孔 kǒng 平 píng 仲 zhòng
郭 guō 璞 pú 长 cháng 江 jiāng 宋 sòng 玉 yù 风 fēng , , 君 jūn 才 cái 可 kě 与 yǔ 角 jiǎo 豪 háo 雄 xióng 。 。
织 zhī 成 chéng 故 gù 典 diǎn 文 wén 之 zhī 巧 qiǎo , , 琢 zuó 就 jiù 新 xīn 词 cí 学 xué 者 zhě 工 gōng 。 。
昔 xī 日 rì 貌 mào 观 guān 轻 qīng 子 zǐ 羽 yǔ , , 今 jīn 朝 zhāo 颖 yǐng 出 chū 喜 xǐ 毛 máo 公 gōng 。 。
频 pín 烦 fán 教 jiào 我 wǒ 勤 qín 多 duō 矣 yǐ , , 疏 shū 决 jué 蒙 méng 泉 quán 使 shǐ 向 xiàng 东 dōng 。 。
回王秀才二赋。宋代。孔平仲。郭璞长江宋玉风,君才可与角豪雄。 织成故典文之巧,琢就新词学者工。 昔日貌观轻子羽,今朝颖出喜毛公。 频烦教我勤多矣,疏决蒙泉使向东。