法 fǎ 灯 dēng 俊 jùn 上 shàng 人 rén 惠 huì 杜 dù 鹃 juān 花 huā - - 王 wáng 十 shí 朋 péng
杜 dù 鹃 juān 嘉 jiā 树 shù 状 zhuàng 非 fēi 常 cháng , , 久 jiǔ 向 xiàng 缁 zī 林 lín 压 yā 众 zhòng 芳 fāng 。 。
春 chūn 去 qù 尚 shàng 疑 yí 啼 tí 蜀 shǔ 魄 pò , , 客 kè 来 lái 还 huán 错 cuò 认 rèn 丁 dīng 香 xiāng 。 。
高 gāo 人 rén 好 hǎo 事 shì 栽 zāi 莲 lián 社 shè , , 野 yě 叟 sǒu 移 yí 根 gēn 植 zhí 草 cǎo 堂 táng 。 。
习 xí 气 qì 未 wèi 除 chú 端 duān 自 zì 笑 xiào , , 赏 shǎng 花 huā 衔 xián 惠 huì 意 yì 难 nán 忘 wàng 。 。
法灯俊上人惠杜鹃花。宋代。王十朋。杜鹃嘉树状非常,久向缁林压众芳。 春去尚疑啼蜀魄,客来还错认丁香。 高人好事栽莲社,野叟移根植草堂。 习气未除端自笑,赏花衔惠意难忘。