送 sòng 桑 sāng 泽 zé 还 hái 天 tiān 台 tāi - - 王 wáng 廉 lián 清 qīng
桃 táo 花 huā 风 fēng 起 qǐ 竹 zhú 舆 yú 寒 hán , , 寒 hán 食 shí 天 tiān 晴 qíng 石 shí 路 lù 干 gàn 。 。
正 zhèng 是 shì 东 dōng 君 jūn 好 hǎo 春 chūn 色 sè , , 不 bù 妨 fáng 词 cí 客 kè 驻 zhù 归 guī 鞍 ān 。 。
金 jīn 声 shēng 赋 fù 就 jiù 方 fāng 腾 téng 踏 tà , , 铁 tiě 砚 yàn 才 cái 高 gāo 尚 shàng 考 kǎo 槃 pán 。 。
如 rú 到 dào 琼 qióng 台 tái 与 yǔ 华 huá 顶 dǐng , , 为 wèi 侬 nóng 试 shì 拂 fú 旧 jiù 题 tí 看 kàn 。 。
送桑泽还天台。宋代。王廉清。桃花风起竹舆寒,寒食天晴石路干。 正是东君好春色,不妨词客驻归鞍。 金声赋就方腾踏,铁砚才高尚考槃。 如到琼台与华顶,为侬试拂旧题看。