静 jìng 法 fǎ 师 shī 东 dōng 斋 zhāi - - 王 wáng 昌 chāng 龄 líng
筑 zhù 室 shì 在 zài 人 rén 境 jìng , , 遂 suì 得 dé 真 zhēn 隐 yǐn 情 qíng 。 。
春 chūn 尽 jǐn 草 cǎo 木 mù 变 biàn , , 雨 yǔ 来 lái 池 chí 馆 guǎn 清 qīng 。 。
琴 qín 书 shū 全 quán 雅 yǎ 道 dào , , 视 shì 听 tīng 已 yǐ 无 wú 生 shēng 。 。
闭 bì 户 hù 脱 tuō 三 sān 界 jiè , , 白 bái 云 yún 自 zì 虚 xū 盈 yíng 。 。
静法师东斋。唐代。王昌龄。筑室在人境,遂得真隐情。 春尽草木变,雨来池馆清。 琴书全雅道,视听已无生。 闭户脱三界,白云自虚盈。