饮 yǐn 蔚 wèi 千 qiān 荷 hé 溪 xī - - 戴 dài 亨 hēng
虽 suī 有 yǒu 湖 hú 塘 táng 供 gōng 老 lǎo 眼 yǎn , , 也 yě 因 yīn 心 xīn 远 yuǎn 解 jiě 徜 cháng 徉 yáng 。 。
青 qīng 槐 huái 晴 qíng 下 xià 重 zhòng 阶 jiē 荫 yīn , , 白 bái 鹭 lù 炎 yán 飞 fēi 几 jǐ 片 piàn 霜 shuāng 。 。
隔 gé 岸 àn 轮 lún 蹄 tí 纷 fēn 冒 mào 暑 shǔ , , 爽 shuǎng 人 rén 庭 tíng 榭 xiè 且 qiě 衔 xián 觞 shāng 。 。
天 tiān 时 shí 世 shì 事 shì 从 cóng 无 wú 定 dìng , , 水 shuǐ 色 sè 山 shān 光 guāng 总 zǒng 未 wèi 央 yāng 。 。
饮蔚千荷溪。清代。戴亨。虽有湖塘供老眼,也因心远解徜徉。 青槐晴下重阶荫,白鹭炎飞几片霜。 隔岸轮蹄纷冒暑,爽人庭榭且衔觞。 天时世事从无定,水色山光总未央。