秋 qiū 出 chū 近 jìn 郊 jiāo - - 宋 sòng 庠 xiáng
修 xiū 邙 máng 才 cái 转 zhuǎn 便 biàn 维 wéi 嵩 sōng , , 都 dōu 占 zhàn 黄 huáng 河 hé 小 xiǎo 曲 qǔ 中 zhōng 。 。
秋 qiū 助 zhù 峰 fēng 峦 luán 相 xiāng 倚 yǐ 碧 bì , , 日 rì 催 cuī 梨 lí 枣 zǎo 一 yī 番 fān 红 hóng 。 。
烟 yān 芜 wú 虽 suī 歇 xiē 犹 yóu 藏 cáng 野 yě , , 霜 shuāng 叶 yè 能 néng 飞 fēi 不 bù 待 dài 风 fēng 。 。
关 guān 辅 fǔ 俗 sú 淳 chún 无 wú 巧 qiǎo 弋 yì , , 天 tiān 边 biān 何 hé 意 yì 有 yǒu 惊 jīng 鸿 hóng 。 。
秋出近郊。宋代。宋庠。修邙才转便维嵩,都占黄河小曲中。 秋助峰峦相倚碧,日催梨枣一番红。 烟芜虽歇犹藏野,霜叶能飞不待风。 关辅俗淳无巧弋,天边何意有惊鸿。