庾 yǔ 岭 lǐng 旧 jiù 传 chuán 有 yǒu 梅 méi 往 wǎng 往 wǎng 诗 shī 人 rén 借 jiè 此 cǐ 为 wèi 江 jiāng 南 nán 春 chūn 信 xìn 予 yǔ 到 dào 此 cǐ 数 shù 年 nián 因 yīn 登 dēng 岭 lǐng 上 shàng 不 bú 见 jiàn 一 yī 枝 zhī 遂 suì 成 chéng 一 yī 绝 jué - - 张 zhāng 九 jiǔ 成 chéng
诗 shī 人 rén 常 cháng 说 shuō 岭 lǐng 头 tóu 梅 méi , , 往 wǎng 往 wǎng 春 chūn 风 fēng 自 zì 此 cǐ 来 lái 。 。
我 wǒ 到 dào 岭 lǐng 头 tóu 都 dōu 不 bú 见 jiàn , , 空 kōng 将 jiāng 春 chūn 梦 mèng 又 yòu 空 kōng 回 huí 。 。
庾岭旧传有梅往往诗人借此为江南春信予到此数年因登岭上不见一枝遂成一绝。宋代。张九成。诗人常说岭头梅,往往春风自此来。 我到岭头都不见,空将春梦又空回。