寄 jì 苕 sháo 川 chuān 故 gù 人 rén - - 张 zhāng 至 zhì 龙 lóng
千 qiān 古 gǔ 长 zhǎng 情 qíng 祇 qí 翠 cuì 岑 cén , , 休 xiū 谈 tán 点 diǎn 石 shí 化 huà 黄 huáng 金 jīn 。 。
秋 qiū 来 lái 国 guó 事 shì 方 fāng 尝 cháng 胆 dǎn , , 病 bìng 后 hòu 禅 chán 机 jī 忽 hū 上 shàng 心 xīn 。 。
老 lǎo 眼 yǎn 看 kàn 书 shū 嫌 xián 字 zì 细 xì , , 乾 gān 喉 hóu 饮 yǐn 酒 jiǔ 喜 xǐ 杯 bēi 深 shēn 。 。
几 jǐ 回 huí 空 kōng 检 jiǎn 斑 bān 衣 yī 箧 qiè , , 望 wàng 断 duàn 白 bái 云 yún 天 tiān 外 wài 阴 yīn 。 。
寄苕川故人。宋代。张至龙。千古长情祇翠岑,休谈点石化黄金。 秋来国事方尝胆,病后禅机忽上心。 老眼看书嫌字细,乾喉饮酒喜杯深。 几回空检斑衣箧,望断白云天外阴。