恭 gōng 奉 fèng 圣 shèng 训 xùn 赋 fù 凌 líng 虚 xū - - 曹 cáo 勋 xūn
新 xīn 规 guī 杰 jié 阁 gé 倚 yǐ 苍 cāng 峦 luán , , 地 dì 拱 gǒng 天 tiān 成 chéng 十 shí 二 èr 栏 lán 。 。
但 dàn 觉 jué 星 xīng 辰 chén 来 lái 广 guǎng 漠 mò , , 不 bù 知 zhī 步 bù 武 wǔ 切 qiè 高 gāo 寒 hán 。 。
春 chūn 风 fēng 先 xiān 到 dào 黄 huáng 金 jīn 阙 quē , , 皓 hào 月 yuè 常 cháng 临 lín 白 bái 玉 yù 盘 pán 。 。
曾 céng 侍 shì 威 wēi 颜 yán 香 xiāng 案 àn 末 mò , , 邃 suì 瞻 zhān 旒 liú 扆 yǐ 瑞 ruì 云 yún 端 duān 。 。
恭奉圣训赋凌虚。宋代。曹勋。新规杰阁倚苍峦,地拱天成十二栏。 但觉星辰来广漠,不知步武切高寒。 春风先到黄金阙,皓月常临白玉盘。 曾侍威颜香案末,邃瞻旒扆瑞云端。