传 chuán 芍 sháo 药 yào 复 fù 用 yòng 韵 yùn - - 许 xǔ 及 jí 之 zhī
阶 jiē 药 yào 留 liú 春 chūn 逗 dòu 晚 wǎn 寒 hán , , 鬓 bìn 丝 sī 敢 gǎn 傍 bàng 脸 liǎn 霞 xiá 丹 dān 。 。
肯 kěn 分 fēn 骑 qí 鹤 hè 红 hóng 千 qiān 叶 yè , , 喜 xǐ 见 jiàn 盘 pán 龙 lóng 绿 lǜ 一 yī 团 tuán 。 。
妖 yāo 格 gé 流 liú 传 chuán 如 rú 有 yǒu 恨 hèn , , 狂 kuáng 香 xiāng 横 héng 出 chū 亦 yì 无 wú 端 duān 。 。
殷 yīn 勤 qín 为 wèi 换 huàn 瓶 píng 中 zhōng 水 shuǐ , , 排 pái 比 bǐ 窗 chuāng 前 qián 两 liǎng 行 xíng 安 ān 。 。
传芍药复用韵。宋代。许及之。阶药留春逗晚寒,鬓丝敢傍脸霞丹。 肯分骑鹤红千叶,喜见盘龙绿一团。 妖格流传如有恨,狂香横出亦无端。 殷勤为换瓶中水,排比窗前两行安。