题 tí 笑 xiào 轩 xuān - - 韩 hán 淲 biāo
伸 shēn 眉 méi 为 wèi 作 zuò 笑 xiào 轩 xuān 诗 shī , , 胡 hú 广 guǎng 中 zhōng 庸 yōng 天 tiān 下 xià 知 zhī 。 。
展 zhǎn 转 zhuǎn 此 cǐ 身 shēn 俱 jù 老 lǎo 矣 yǐ , , 纷 fēn 拿 ná 何 hé 事 shì 不 bù 儿 ér 嬉 xī 。 。
从 cóng 教 jiào 流 liú 俗 sú 千 qiān 般 bān 巧 qiǎo , , 莫 mò 受 shòu 荣 róng 华 huá 一 yì 点 diǎn 欺 qī 。 。
几 jǐ 度 dù 归 guī 来 lái 抚 fǔ 空 kōng 案 àn , , 清 qīng 风 fēng 明 míng 月 yuè 总 zǒng 相 xiāng 宜 yí 。 。
题笑轩。宋代。韩淲。伸眉为作笑轩诗,胡广中庸天下知。 展转此身俱老矣,纷拿何事不儿嬉。 从教流俗千般巧,莫受荣华一点欺。 几度归来抚空案,清风明月总相宜。