蹑 niè 云 yún 亭 tíng - - 罗 luó 孝 xiào 芬 fēn
出 chū 山 shān 不 bù 愧 kuì 草 cǎo 堂 táng 灵 líng , , 乱 luàn 后 hòu 看 kàn 山 shān 山 shān 更 gèng 青 qīng 。 。
馀 yú 烬 jìn 岂 qǐ 容 róng 遗 yí 大 dà 厦 shà , , 蹑 niè 云 yún 端 duān 为 wèi 护 hù 危 wēi 亭 tíng 。 。
参 cēn 差 cī 春 chūn 燕 yàn 依 yī 华 huá 浦 pǔ , , 断 duàn 续 xù 霜 shuāng 猿 yuán 绕 rào 翠 cuì 屏 píng 。 。
物 wù 色 sè 趣 qù 君 jūn 归 guī 早 zǎo 晚 wǎn , , 已 yǐ 看 kàn 兰 lán 玉 yù 照 zhào 阶 jiē 庭 tíng 。 。
蹑云亭。宋代。罗孝芬。出山不愧草堂灵,乱后看山山更青。 馀烬岂容遗大厦,蹑云端为护危亭。 参差春燕依华浦,断续霜猿绕翠屏。 物色趣君归早晚,已看兰玉照阶庭。