偈 jì 十 shí 首 shǒu 其 qí 四 sì - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
心 xīn 是 shì 根 gēn , , 法 fǎ 是 shì 尘 chén , , 两 liǎng 种 zhǒng 犹 yóu 如 rú 镜 jìng 上 shàng 痕 hén 。 。
尘 chén 垢 gòu 尽 jǐn 时 shí 光 guāng 始 shǐ 现 xiàn , , 心 xīn 法 fǎ 双 shuāng 忘 wàng 性 xìng 即 jí 真 zhēn 。 。
偈十首 其四。宋代。释正觉。心是根,法是尘,两种犹如镜上痕。 尘垢尽时光始现,心法双忘性即真。