题 tí 石 shí 头 tou 顿 dùn 斧 fǔ 亭 tíng - - 周 zhōu 志 zhì 蕙 huì
兀 wù 坐 zuò 等 děng 闲 xián 酬 chóu 客 kè 问 wèn , , 碌 lù 砖 zhuān 抛 pāo 出 chū 亦 yì 光 guāng 生 shēng 。 。
欲 yù 凭 píng 妙 miào 语 yǔ 分 fēn 宾 bīn 主 zhǔ , , 须 xū 识 shí 尘 chén 机 jī 有 yǒu 浊 zhuó 清 qīng 。 。
麟 lín 角 jiǎo 誉 yù 高 gāo 推 tuī 独 dú 步 bù , , 石 shí 头 tou 路 lù 滑 huá 苦 kǔ 难 nàn 行 xíng 。 。
草 cǎo 庵 ān 依 yī 旧 jiù 青 qīng 松 sōng 下 xià , , 睡 shuì 起 qǐ 晴 qíng 窗 chuāng 拨 bō 眼 yǎn 明 míng 。 。
题石头顿斧亭。清代。周志蕙。兀坐等闲酬客问,碌砖抛出亦光生。 欲凭妙语分宾主,须识尘机有浊清。 麟角誉高推独步,石头路滑苦难行。 草庵依旧青松下,睡起晴窗拨眼明。