和 hé 郭 guō 仲 zhòng 荣 róng 郡 jùn 城 chéng 秋 qiū 望 wàng - - 朱 zhū 自 zì 牧 mù
城 chéng 高 gāo 野 yě 阔 kuò 思 sī 何 hé 穷 qióng , , 人 rén 在 zài 西 xī 风 fēng 一 yī 笛 dí 中 zhōng 。 。
楼 lóu 影 yǐng 不 bù 摇 yáo 溪 xī 水 shuǐ 净 jìng , , 舂 chōng 声 shēng 相 xiāng 答 dá 暮 mù 山 shān 空 kōng 。 。
海 hǎi 天 tiān 引 yǐn 望 wàng 能 néng 供 gōng 碧 bì , , 霜 shuāng 树 shù 禁 jìn 秋 qiū 更 gèng 倚 yǐ 红 hóng 。 。
回 huí 首 shǒu 客 kè 魂 hún 招 zhāo 不 bù 得 dé , , 莼 chún 鲈 lú 归 guī 兴 xìng 满 mǎn 江 jiāng 东 dōng 。 。
和郭仲荣郡城秋望。金朝。朱自牧。城高野阔思何穷,人在西风一笛中。 楼影不摇溪水净,舂声相答暮山空。 海天引望能供碧,霜树禁秋更倚红。 回首客魂招不得,莼鲈归兴满江东。