和 hé 林 lín 乔 qiáo 年 nián 学 xué 士 shì 普 pǔ 净 jìng 院 yuàn 避 bì 暑 shǔ - - 王 wáng 圭 guī
汩 gǔ 汩 gǔ 红 hóng 尘 chén 倦 juàn 往 wǎng 还 huán , , 偶 ǒu 来 lái 偷 tōu 得 dé 似 shì 僧 sēng 闲 xián 。 。
一 yī 心 xīn 自 zì 别 bié 清 qīng 凉 liáng 处 chù , , 万 wàn 事 shì 如 rú 经 jīng 梦 mèng 寐 mèi 间 jiān 。 。
尽 jǐn 日 rì 禅 chán 房 fáng 挥 huī 玉 yù 麈 zhǔ , , 几 jǐ 时 shí 仙 xiān 岭 lǐng 对 duì 冰 bīng 颜 yán 。 。
知 zhī 君 jūn 有 yǒu 术 shù 消 xiāo 烦 fán 暑 shǔ , , 旋 xuán 琢 zuó 琼 qióng 瑶 yáo 出 chū 道 dào 山 shān 。 。
和林乔年学士普净院避暑。宋代。王圭。汩汩红尘倦往还,偶来偷得似僧闲。 一心自别清凉处,万事如经梦寐间。 尽日禅房挥玉麈,几时仙岭对冰颜。 知君有术消烦暑,旋琢琼瑶出道山。