义 yì 演 yǎn 法 fǎ 师 shī 西 xī 斋 zhāi - - 韦 wéi 应 yìng 物 wù
结 jié 茅 máo 临 lín 绝 jué 岸 àn , , 隔 gé 水 shuǐ 闻 wén 清 qīng 磬 qìng 。 。
山 shān 水 shuǐ 旷 kuàng 萧 xiāo 条 tiáo , , 登 dēng 临 lín 散 sàn 情 qíng 性 xìng 。 。
稍 shāo 指 zhǐ 缘 yuán 原 yuán 骑 qí , , 还 hái 寻 xún 汲 jí 涧 jiàn 径 jìng 。 。
长 cháng 啸 xiào 倚 yǐ 亭 tíng 树 shù , , 怅 chàng 然 rán 川 chuān 光 guāng 暝 míng 。 。
义演法师西斋。唐代。韦应物。结茅临绝岸,隔水闻清磬。 山水旷萧条,登临散情性。 稍指缘原骑,还寻汲涧径。 长啸倚亭树,怅然川光暝。