雨 yǔ 中 zhōng 宿 sù 义 yì 兴 xīng 寺 sì - - 耿 gěng 湋 wéi
遥 yáo 夜 yè 宿 sù 东 dōng 林 lín , , 虫 chóng 声 shēng 阶 jiē 草 cǎo 深 shēn 。 。
高 gāo 风 fēng 初 chū 落 luò 叶 yè , , 多 duō 雨 yǔ 未 wèi 归 guī 心 xīn 。 。
家 jiā 国 guó 身 shēn 犹 yóu 负 fù , , 星 xīng 霜 shuāng 鬓 bìn 已 yǐ 侵 qīn 。 。
沧 cāng 洲 zhōu 纵 zòng 不 bù 去 qù , , 何 hé 处 chǔ 有 yǒu 知 zhī 音 yīn 。 。
雨中宿义兴寺。唐代。耿湋。遥夜宿东林,虫声阶草深。 高风初落叶,多雨未归心。 家国身犹负,星霜鬓已侵。 沧洲纵不去,何处有知音。