杨 yáng 培 péi 庵 ān 致 zhì 政 zhèng 归 guī 阳 yáng 城 chéng 其 qí 一 yī - - 游 yóu 朴 pǔ
苍 cāng 生 shēng 延 yán 踵 zhǒng 望 wàng 经 jīng 纶 lún , , 却 què 向 xiàng 清 qīng 朝 cháo 乞 qǐ 此 cǐ 身 shēn 。 。
自 zì 古 gǔ 急 jí 流 liú 谁 shuí 勇 yǒng 退 tuì , , 如 rú 今 jīn 林 lín 下 xià 见 jiàn 归 guī 人 rén 。 。
析 xī 城 chéng 遂 suì 掩 yǎn 清 qīng 萍 píng 气 qì , , 王 wáng 屋 wū 行 xíng 添 tiān 紫 zǐ 蕨 jué 春 chūn 。 。
明 míng 主 zhǔ 尚 shàng 廑 jǐn 贤 xián 达 dá 念 niàn , , 可 kě 容 róng 箕 jī 颖 yǐng 遂 suì 沉 chén 沦 lún 。 。
杨培庵致政归阳城 其一。明代。游朴。苍生延踵望经纶,却向清朝乞此身。 自古急流谁勇退,如今林下见归人。 析城遂掩清萍气,王屋行添紫蕨春。 明主尚廑贤达念,可容箕颖遂沉沦。