召 zhào 还 hái 过 guò 故 gù 关 guān 山 shān - - 李 lǐ 献 xiàn 可 kě
过 guò 关 guān 天 tiān 日 rì 正 zhèng 晴 qíng 明 míng , , 谁 shuí 道 dào 山 shān 神 shén 不 bù 世 shì 情 qíng 。 。
远 yuǎn 客 kè 得 dé 归 guī 心 xīn 绪 xù 别 bié , , 陇 lǒng 泷 lóng 闲 xián 作 zuò 断 duàn 肠 cháng 声 shēng 。 。
召还过故关山。金朝。李献可。过关天日正晴明,谁道山神不世情。 远客得归心绪别,陇泷闲作断肠声。