菩 pú 萨 sà 蛮 mán 咏 yǒng 美 měi 人 rén 食 shí 梅 méi ( ( 壬 rén 午 wǔ ) ) - - 来 lái 集 jí 之 zhī
雕 diāo 篮 lán 堆 duī 满 mǎn 青 qīng 梅 méi 颗 kē 。 。 拈 niān 来 lái 信 xìn 手 shǒu 两 liǎng 三 sān 个 ge 。 。
惯 guàn 的 de 把 bǎ 梅 méi 攒 zǎn 。 。 贪 tān 他 tā 一 yì 点 diǎn 酸 suān 。 。
倚 yǐ 阑 lán 闲 xián 坐 zuò 久 jiǔ 。 。 渐 jiàn 觉 jué 香 xiāng 生 shēng 手 shǒu 。 。
枝 zhī 上 shàng 有 yǒu 啼 tí 鸠 jiū 。 。 将 jiāng 来 lái 作 zuò 弹 dàn 丢 diū 。 。
菩萨蛮 咏美人食梅(壬午)。明代。来集之。雕篮堆满青梅颗。拈来信手两三个。 惯的把梅攒。贪他一点酸。 倚阑闲坐久。渐觉香生手。 枝上有啼鸠。将来作弹丢。