潇 xiāo 湘 xiāng - - 齐 qí 己 jǐ
寒 hán 清 qīng 健 jiàn 碧 bì 远 yuǎn 相 xiāng 含 hán , , 珠 zhū 媚 mèi 根 gēn 源 yuán 在 zài 极 jí 南 nán 。 。
流 liú 古 gǔ 遰 dì 今 jīn 空 kōng 作 zuò 岛 dǎo , , 逗 dòu 山 shān 冲 chōng 壁 bì 自 zì 为 wèi 潭 tán 。 。
迁 qiān 来 lái 贾 jiǎ 谊 yì 愁 chóu 无 wú 限 xiàn , , 谪 zhé 过 guò 灵 líng 均 jūn 恨 hèn 不 bù 堪 kān 。 。
毕 bì 竟 jìng 输 shū 他 tā 老 lǎo 渔 yú 叟 sǒu , , 绿 lǜ 蓑 suō 青 qīng 竹 zhú 钓 diào 浓 nóng 蓝 lán 。 。
潇湘。唐代。齐己。寒清健碧远相含,珠媚根源在极南。 流古遰今空作岛,逗山冲壁自为潭。 迁来贾谊愁无限,谪过灵均恨不堪。 毕竟输他老渔叟,绿蓑青竹钓浓蓝。