宜 yí 春 chūn 江 jiāng 上 shàng 寄 jì 仰 yǎng 山 shān 长 cháng 老 lǎo 二 èr 首 shǒu - - 齐 qí 己 jǐ
水 shuǐ 隔 gé 孤 gū 城 chéng 城 chéng 隔 gé 山 shān , , 水 shuǐ 边 biān 时 shí 望 wàng 忆 yì 师 shī 闲 xián 。 。
清 qīng 泉 quán 白 bái 日 rì 中 zhōng 峰 fēng 上 shàng , , 落 luò 日 rì 半 bàn 空 kōng 栖 qī 鸟 niǎo 还 hái 。 。
云 yún 影 yǐng 触 chù 衣 yī 分 fēn 朵 duǒ 朵 duǒ , , 雨 yǔ 声 shēng 吹 chuī 磬 qìng 散 sàn 潺 chán 潺 chán 。 。
传 chuán 心 xīn 莫 mò 学 xué 罗 luó 浮 fú 去 qù , , 后 hòu 辈 bèi 思 sī 量 liang 待 dài 扣 kòu 关 guān 。 。
宜春江上寄仰山长老二首。唐代。齐己。水隔孤城城隔山,水边时望忆师闲。 清泉白日中峰上,落日半空栖鸟还。 云影触衣分朵朵,雨声吹磬散潺潺。 传心莫学罗浮去,后辈思量待扣关。