览 lǎn 镜 jìng 书 shū 怀 huái - - 李 lǐ 白 bái
得 dé 道 dào 无 wú 古 gǔ 今 jīn , , 失 shī 道 dào 还 hái 衰 shuāi 老 lǎo 。 。
自 zì 笑 xiào 镜 jìng 中 zhōng 人 rén , , 白 bái 发 fà 如 rú 霜 shuāng 草 cǎo 。 。
扪 mén 心 xīn 空 kōng 叹 tàn 息 xī , , 问 wèn 影 yǐng 何 hé 枯 kū 槁 gǎo 。 。
桃 táo 李 lǐ 竟 jìng 何 hé 言 yán , , 终 zhōng 成 chéng 南 nán 山 shān 皓 hào 。 。
览镜书怀。唐代。李白。得道无古今,失道还衰老。 自笑镜中人,白发如霜草。 扪心空叹息,问影何枯槁。 桃李竟何言,终成南山皓。