春 chūn 晚 wǎn 苦 kǔ 雨 yǔ - - 陆 lù 游 yóu
垂 chuí 老 lǎo 卧 wò 村 cūn 墅 shù , , 馀 yú 寒 hán 欺 qī 病 bìng 身 shēn 。 。
鸡 jī 犹 yóu 未 wèi 忘 wàng 旦 dàn , , 雨 yǔ 欲 yù 不 bù 容 róng 春 chūn 。 。
忽 hū 忽 hū 花 huā 时 shí 过 guò , , 茫 máng 茫 máng 草 cǎo 色 sè 匀 yún 。 。
莼 chún 丝 sī 已 yǐ 上 shàng 市 shì , , 一 yī 饭 fàn 未 wèi 伤 shāng 贫 pín 。 。
春晚苦雨。宋代。陆游。垂老卧村墅,馀寒欺病身。 鸡犹未忘旦,雨欲不容春。 忽忽花时过,茫茫草色匀。 莼丝已上市,一饭未伤贫。