怀 huái 谭 tán 德 dé 称 chēng - - 陆 lù 游 yóu
谭 tán 子 zi 文 wén 章 zhāng 旧 jiù 有 yǒu 声 shēng , , 几 jǐ 年 nián 同 tóng 客 kè 锦 jǐn 官 guān 城 chéng 。 。
江 jiāng 楼 lóu 列 liè 炬 jù 千 qiān 钟 zhōng 饮 yǐn , , 花 huā 市 shì 联 lián 鞍 ān 一 yī 字 zì 行 xíng 。 。
人 rén 世 shì 绝 jué 知 zhī 非 fēi 昨 zuó 梦 mèng , , 天 tiān 真 zhēn 堪 kān 笑 xiào 博 bó 浮 fú 名 míng 。 。
空 kōng 斋 zhāi 独 dú 夜 yè 萧 xiāo 萧 xiāo 雨 yǔ , , 枕 zhěn 上 shàng 诗 shī 成 chéng 梦 mèng 不 bù 成 chéng 。 。
怀谭德称。宋代。陆游。谭子文章旧有声,几年同客锦官城。 江楼列炬千钟饮,花市联鞍一字行。 人世绝知非昨梦,天真堪笑博浮名。 空斋独夜萧萧雨,枕上诗成梦不成。