寄 jì 何 hé 稼 jià 隐 yǐn - - 方 fāng 一 yī 夔 kuí
欲 yù 出 chū 孤 gū 云 yún 意 yì 已 yǐ 阑 lán , , 东 dōng 风 fēng 吹 chuī 梦 mèng 落 luò 东 dōng 安 ān 。 。
灯 dēng 前 qián 乡 xiāng 国 guó 千 qiān 山 shān 隔 gé , , 窗 chuāng 外 wài 乾 qián 坤 kūn 一 yī 面 miàn 宽 kuān 。 。
放 fàng 马 mǎ 脱 tuō 缰 jiāng 嘶 sī 晓 xiǎo 岸 àn , , 连 lián 樯 qiáng 牵 qiān 索 suǒ 上 shàng 晴 qíng 滩 tān 。 。
阑 lán 干 gān 倚 yǐ 遍 biàn 空 kōng 相 xiāng 忆 yì , , 花 huā 落 luò 芳 fāng 洲 zhōu 春 chūn 半 bàn 残 cán 。 。
寄何稼隐。元代。方一夔。欲出孤云意已阑,东风吹梦落东安。 灯前乡国千山隔,窗外乾坤一面宽。 放马脱缰嘶晓岸,连樯牵索上晴滩。 阑干倚遍空相忆,花落芳洲春半残。