见 jiàn 艾 ài 有 yǒu 感 gǎn - - 文 wén 天 tiān 祥 xiáng
过 guò 眼 yǎn 惊 jīng 初 chū 夏 xià , , 回 huí 头 tóu 忆 yì 晚 wǎn 春 chūn 。 。
已 yǐ 怜 lián 花 huā 结 jié 子 zǐ , , 又 yòu 见 jiàn 艾 ài 为 wéi 人 rén 。 。
故 gù 国 guó 丹 dān 心 xīn 老 lǎo , , 中 zhōng 原 yuán 白 bái 发 fà 新 xīn 。 。
灵 líng 修 xiū 那 nà 解 jiě 化 huà , , 清 qīng 梦 mèng 楚 chǔ 江 jiāng 滨 bīn 。 。
见艾有感。宋代。文天祥。过眼惊初夏,回头忆晚春。 已怜花结子,又见艾为人。 故国丹心老,中原白发新。 灵修那解化,清梦楚江滨。