回 huí 黄 huáng 坦 tǎn - - 范 fàn 成 chéng 大 dà
渥 wò 丹 dān 枫 fēng 凋 diāo 零 líng , , 浓 nóng 黛 dài 柏 bǎi 幽 yōu 独 dú 。 。
畦 qí 稻 dào 晚 wǎn 已 yǐ 黄 huáng , , 陂 pō 草 cǎo 秋 qiū 重 zhòng 绿 lǜ 。 。
平 píng 远 yuǎn 一 yī 横 héng 看 kàn , , 浩 hào 荡 dàng 供 gōng 醉 zuì 目 mù 。 。
落 luò 帆 fān 金 jīn 碧 bì 溪 xī , , 嘶 sī 马 mǎ 锦 jǐn 绣 xiù 谷 gǔ 。 。
世 shì 界 jiè 真 zhēn 庄 zhuāng 严 yán , , 造 zào 物 wù 极 jí 不 bù 俗 sú 。 。
向 xiàng 非 fēi 来 lái 远 yuǎn 游 yóu , , 那 nà 有 yǒu 此 cǐ 奇 qí 瞩 zhǔ 。 。
回黄坦。宋代。范成大。渥丹枫凋零,浓黛柏幽独。 畦稻晚已黄,陂草秋重绿。 平远一横看,浩荡供醉目。 落帆金碧溪,嘶马锦绣谷。 世界真庄严,造物极不俗。 向非来远游,那有此奇瞩。