秋 qiū 夜 yè 吟 yín 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 胡 hú 奎 kuí
玉 yù 盘 pán 堕 duò 地 dì 天 tiān 如 rú 水 shuǐ , , 露 lù 重 zhòng 流 liú 萤 yíng 飞 fēi 不 bù 起 qǐ 。 。
头 tóu 白 bái 老 lǎo 乌 wū 城 chéng 上 shàng 啼 tí , , 七 qī 星 xīng 斜 xié 挂 guà 城 chéng 楼 lóu 西 xī 。 。
行 xíng 人 rén 起 qǐ 视 shì 河 hé 汉 hàn 低 dī , , 门 mén 前 qián 萧 xiāo 萧 xiāo 班 bān 马 mǎ 嘶 sī 。 。
十 shí 八 bā 卫 wèi 娘 niáng 羞 xiū 画 huà 眉 méi , , 笑 xiào 指 zhǐ 镫 dèng 花 huā 占 zhàn 远 yuǎn 归 guī 。 。
秋夜吟二首 其一。明代。胡奎。玉盘堕地天如水,露重流萤飞不起。 头白老乌城上啼,七星斜挂城楼西。 行人起视河汉低,门前萧萧班马嘶。 十八卫娘羞画眉,笑指镫花占远归。