仲 zhòng 春 chūn 淫 yín 雨 yǔ 浃 jiā 二 èr 旬 xún 感 gǎn 赋 fù - - 邓 dèng 云 yún 霄 xiāo
拥 yōng 褐 hè 西 xī 窗 chuāng 听 tīng 雨 yǔ 眠 mián , , 客 kè 稀 xī 门 mén 径 jìng 簇 cù 苔 tái 钱 qián 。 。
萧 xiāo 萧 xiāo 声 shēng 咽 yàn 淋 lín 铃 líng 曲 qū , , 黯 àn 黯 àn 寒 hán 侵 qīn 禁 jìn 火 huǒ 天 tiān 。 。
巢 cháo 落 luò 香 xiāng 泥 ní 愁 chóu 乳 rǔ 燕 yàn , , 花 huā 垂 chuí 红 hóng 泪 lèi 恼 nǎo 啼 tí 鹃 juān 。 。
何 hé 人 rén 江 jiāng 閤 gé 开 kāi 帘 lián 坐 zuò ? ?
收 shōu 尽 jǐn 平 píng 芜 wú 万 wàn 顷 qǐng 烟 yān 。 。
仲春淫雨浃二旬感赋。明代。邓云霄。拥褐西窗听雨眠,客稀门径簇苔钱。 萧萧声咽淋铃曲,黯黯寒侵禁火天。 巢落香泥愁乳燕,花垂红泪恼啼鹃。 何人江閤开帘坐? 收尽平芜万顷烟。