过 guò 故 gù 宅 zhái 诗 shī - - 元 yuán 行 xíng 恭 gōng
颓 tuí 城 chéng 百 bǎi 战 zhàn 后 hòu , , 荒 huāng 宅 zhái 四 sì 邻 lín 通 tōng 。 。
将 jiāng 军 jūn 树 shù 已 yǐ 折 zhé , , 步 bù 兵 bīng 途 tú 转 zhuǎn 穷 qióng 。 。
吹 chuī 台 tái 有 yǒu 山 shān 鸟 niǎo , , 歌 gē 庭 tíng 聒 guā 野 yě 虫 chóng 。 。
草 cǎo 深 shēn 斜 xié 径 jìng 没 méi , , 水 shuǐ 尽 jǐn 曲 qǔ 池 chí 空 kōng 。 。
林 lín 中 zhōng 满 mǎn 明 míng 月 yuè , , 是 shì 处 chù 来 lái 春 chūn 风 fēng 。 。
唯 wéi 馀 yú 一 yī 废 fèi 井 jǐng , , 尚 shàng 夹 jiā 两 liǎng 株 zhū 桐 tóng 。 。
过故宅诗。隋代。元行恭。颓城百战后,荒宅四邻通。 将军树已折,步兵途转穷。 吹台有山鸟,歌庭聒野虫。 草深斜径没,水尽曲池空。 林中满明月,是处来春风。 唯馀一废井,尚夹两株桐。