宿 sù 康 kāng 谷 gǔ 晓 xiǎo 归 guī - - 顾 gù 璘 lín
山 shān 寺 sì 鸣 míng 鸡 jī 促 cù 晓 xiǎo 驺 zōu , , 篮 lán 舆 yú 冲 chōng 黑 hēi 过 guò 峰 fēng 头 tóu 。 。
天 tiān 低 dī 路 lù 向 xiàng 云 yún 中 zhōng 落 luò , , 雾 wù 重 chóng 山 shān 如 rú 海 hǎi 上 shàng 浮 fú 。 。
竹 zhú 叶 yè 随 suí 时 shí 供 gōng 野 yě 酌 zhuó , , 桃 táo 花 huā 何 hé 处 chǔ 问 wèn 渔 yú 舟 zhōu 。 。
松 sōng 泉 quán 满 mǎn 眼 yǎn 行 xíng 将 jiāng 尽 jǐn , , 已 yǐ 动 dòng 红 hóng 尘 chén 簿 bù 领 lǐng 愁 chóu 。 。
宿康谷晓归。明代。顾璘。山寺鸣鸡促晓驺,篮舆冲黑过峰头。 天低路向云中落,雾重山如海上浮。 竹叶随时供野酌,桃花何处问渔舟。 松泉满眼行将尽,已动红尘簿领愁。