都 dōu 中 zhōng 怀 huái 梅 méi 澥 xiè 一 yī 首 shǒu - - 金 jīn 朝 cháo 觐 jìn
少 shào 年 nián 荣 róng 宦 huàn 老 lǎo 康 kāng 宁 níng , , 也 yě 是 shì 人 rén 间 jiān 福 fú 寿 shòu 星 xīng 。 。
俗 sú 事 shì 何 hé 妨 fáng 作 zuò 消 xiāo 遣 qiǎn , , 伤 shāng 心 xīn 多 duō 半 bàn 费 fèi 调 tiáo 停 tíng 。 。
长 cháng 安 ān 西 xī 望 wàng 人 rén 偏 piān 远 yuǎn , , 春 chūn 色 sè 东 dōng 来 lái 草 cǎo 又 yòu 青 qīng 。 。
欲 yù 把 bǎ 怀 huái 思 sī 相 xiāng 慰 wèi 藉 jiè , , 恐 kǒng 劳 láo 情 qíng 绪 xù 不 bù 堪 kān 听 tīng 。 。
都中怀梅澥一首。清代。金朝觐。少年荣宦老康宁,也是人间福寿星。 俗事何妨作消遣,伤心多半费调停。 长安西望人偏远,春色东来草又青。 欲把怀思相慰藉,恐劳情绪不堪听。