送 sòng 维 wéi 谅 liàng 上 shàng 人 rén 归 guī 洞 dòng 庭 tíng - - 皎 jiǎo 然 rán
从 cóng 来 lái 湖 hú 上 shàng 胜 shèng 人 rén 间 jiān , , 远 yuǎn 爱 ài 浮 fú 云 yún 独 dú 自 zì 还 hái 。 。
孤 gū 月 yuè 空 kōng 天 tiān 见 jiàn 心 xīn 地 dì , , 寥 liáo 寥 liáo 一 yī 水 shuǐ 镜 jìng 中 zhōng 山 shān 。 。
送维谅上人归洞庭。唐代。皎然。从来湖上胜人间,远爱浮云独自还。 孤月空天见心地,寥寥一水镜中山。