龙 lóng 眠 mián 山 shān - - 马 mǎ 孝 xiào 思 sī
龙 lóng 眠 mián 宜 yí 是 shì 逃 táo 名 míng 地 dì , , 忆 yì 昔 xī 公 gōng 麟 lín 隐 yǐn 此 cǐ 闲 xián 。 。
尽 jǐn 有 yǒu 壶 hú 觞 shāng 追 zhuī 北 běi 海 hǎi , , 不 bù 贪 tān 仕 shì 宦 huàn 惜 xī 南 nán 山 shān 。 。
桃 táo 梅 méi 逐 zhú 路 lù 争 zhēng 开 kāi 落 luò , , 麋 mí 鹿 lù 亲 qīn 人 rén 共 gòng 往 wǎng 还 huán 。 。
春 chūn 色 sè 定 dìng 知 zhī 游 yóu 客 kè 遍 biàn , , 风 fēng 尘 chén 怜 lián 我 wǒ 滞 zhì 江 jiāng 关 guān 。 。
龙眠山。清代。马孝思。龙眠宜是逃名地,忆昔公麟隐此闲。 尽有壶觞追北海,不贪仕宦惜南山。 桃梅逐路争开落,麋鹿亲人共往还。 春色定知游客遍,风尘怜我滞江关。