次 cì 韵 yùn 曹 cáo 功 gōng 显 xiǎn 都 dōu 承 chéng 赏 shǎng 梅 méi - - 洪 hóng 适 shì
纷 fēn 纷 fēn 凡 fán 卉 huì 怯 qiè 严 yán 冬 dōng , , 独 dú 有 yǒu 清 qīng 姿 zī 对 duì 雪 xuě 中 zhōng 。 。
拂 fú 幌 huǎng 更 gèng 宜 yí 妆 zhuāng 妩 wǔ 媚 mèi , , 巡 xún 檐 yán 谁 shuí 惮 dàn 履 lǚ 穿 chuān 空 kōng 。 。
南 nán 来 lái 未 wèi 见 jiàn 传 chuán 声 shēng 使 shǐ , , 东 dōng 望 wàng 方 fāng 思 sī 避 bì 俗 sú 翁 wēng 。 。
闻 wén 道 dào 联 lián 镳 biāo 得 dé 幽 yōu 趣 qù , , 无 wú 因 yīn 同 tóng 醉 zuì 玉 yù 堂 táng 东 dōng 。 。
次韵曹功显都承赏梅。宋代。洪适。纷纷凡卉怯严冬,独有清姿对雪中。 拂幌更宜妆妩媚,巡檐谁惮履穿空。 南来未见传声使,东望方思避俗翁。 闻道联镳得幽趣,无因同醉玉堂东。