憩 qì 宫 gōng 偶 ǒu 成 chéng - - 常 cháng 楙 mào
松 sōng 风 fēng 朝 zhāo 来 lái 入 rù 梦 mèng 频 pín , , 公 gōng 馀 yú 乘 chéng 兴 xìng 去 qù 寻 xún 真 zhēn 。 。
红 hóng 尘 chén 物 wù 外 wài 长 cháng 清 qīng 境 jìng , , 白 bái 日 rì 壶 hú 中 zhōng 不 bù 老 lǎo 春 chūn 。 。
柏 bǎi 子 zi 灰 huī 寒 hán 烟 yān 寂 jì 寂 jì , , 桃 táo 花 huā 风 fēng 暖 nuǎn 水 shuǐ 粼 lín 粼 lín 。 。
逍 xiāo 遥 yáo 羽 yǔ 士 shì 闲 xián 如 rú 许 xǔ , , 愧 kuì 我 wǒ 浮 fú 名 míng 役 yì 此 cǐ 身 shēn 。 。
憩宫偶成。宋代。常楙。松风朝来入梦频,公馀乘兴去寻真。 红尘物外长清境,白日壶中不老春。 柏子灰寒烟寂寂,桃花风暖水粼粼。 逍遥羽士闲如许,愧我浮名役此身。