题 tí 兴 xìng 元 yuán 明 míng 珠 zhū 亭 tíng - - 京 jīng 兆 zhào 女 nǚ 子 zǐ
寂 jì 寥 liáo 满 mǎn 地 dì 落 luò 花 huā 红 hóng , , 独 dú 有 yǒu 离 lí 人 rén 万 wàn 恨 hèn 中 zhōng 。 。
回 huí 首 shǒu 池 chí 塘 táng 更 gèng 无 wú 语 yǔ , , 手 shǒu 弹 tán 珠 zhū 泪 lèi 与 yǔ 春 chūn 风 fēng 。 。
题兴元明珠亭。唐代。京兆女子。寂寥满地落花红,独有离人万恨中。 回首池塘更无语,手弹珠泪与春风。