赞 zàn 卿 qīng 老 lǎo 真 zhēn - - 释 shì 坚 jiān 璧 bì
风 fēng 萧 xiāo 萧 xiāo , , 天 tiān 空 kōng 四 sì 壁 bì 。 。
雨 yǔ 疏 shū 疏 shū , , 岩 yán 花 huā 狼 láng 藉 jí 。 。
乾 gān 剥 bō 剥 bō , , 白 bái 浪 làng 滔 tāo 天 tiān 。 。
寂 jì 寥 liáo 寥 liáo , , 遍 biàn 界 jiè 荆 jīng 棘 jí 。 。
漾 yàng 在 zài 栖 qī 云 yún 草 cǎo 莽 mǎng 中 zhōng , , 堪 kān 嗟 jiē 大 dà 地 dì 无 wú 人 rén 识 shí 。 。
赞卿老真。宋代。释坚璧。风萧萧,天空四壁。 雨疏疏,岩花狼藉。 乾剥剥,白浪滔天。 寂寥寥,遍界荆棘。 漾在栖云草莽中,堪嗟大地无人识。