寡 guǎ 言 yán - - 朱 zhū 经 jīng
陇 lǒng 山 shān 多 duō 飞 fēi 鸟 niǎo , , 翱 áo 翔 xiáng 适 shì 其 qí 生 shēng 。 。
鹦 yīng 鹉 wǔ 夸 kuā 能 néng 言 yán , , 樊 fán 笼 lóng 苦 kǔ 拘 jū 萦 yíng 。 。
钟 zhōng 鼓 gǔ 悬 xuán 太 tài 常 cháng , , 考 kǎo 伐 fá 声 shēng 铿 kēng 鍧 hōng 。 。
不 bù 叩 kòu 而 ér 自 zì 鸣 míng , , 群 qún 谓 wèi 之 zhī 妖 yāo 声 shēng 。 。
吉 jí 人 rén 以 yǐ 行 xíng 重 zhòng , , 躁 zào 人 rén 以 yǐ 舌 shé 轻 qīng 。 。
缅 miǎn 怀 huái 磨 mó 兜 dōu 坚 jiān , , 守 shǒu 口 kǒu 心 xīn 怦 pēng 怦 pēng 。 。
寡言。清代。朱经。陇山多飞鸟,翱翔适其生。 鹦鹉夸能言,樊笼苦拘萦。 钟鼓悬太常,考伐声铿鍧。 不叩而自鸣,群谓之妖声。 吉人以行重,躁人以舌轻。 缅怀磨兜坚,守口心怦怦。