西 xī 山 shān 十 shí 首 shǒu 其 qí 七 qī - - 李 lǐ 东 dōng 阳 yáng
千 qiān 仞 rèn 高 gāo 峰 fēng 十 shí 丈 zhàng 台 tái , , 坐 zuò 看 kàn 秋 qiū 色 sè 转 zhuàn 悠 yōu 哉 zāi 。 。
水 shuǐ 流 liú 涧 jiàn 石 shí 丛 cóng 中 zhōng 响 xiǎng , , 云 yún 度 dù 山 shān 墙 qiáng 缺 quē 处 chù 来 lái 。 。
洞 dòng 口 kǒu 花 huā 深 shēn 无 wú 路 lù 入 rù , , 岩 yán 根 gēn 树 shù 老 lǎo 更 gèng 谁 shuí 裁 cái 。 。
匡 kuāng 庐 lú 句 jù 好 hǎo 终 zhōng 难 nán 和 hé , , 愧 kuì 杀 shā 当 dāng 年 nián 李 lǐ 白 bái 才 cái 。 。
西山十首 其七。明代。李东阳。千仞高峰十丈台,坐看秋色转悠哉。 水流涧石丛中响,云度山墙缺处来。 洞口花深无路入,岩根树老更谁裁。 匡庐句好终难和,愧杀当年李白才。