晚 wǎn 秋 qiū 登 dēng 佛 fú 川 chuān 南 nán 峰 fēng 怀 huái 裴 péi 例 lì - - 皎 jiǎo 然 rán
登 dēng 岭 lǐng 望 wàng 落 luò 日 rì , , 眇 miǎo 然 rán 伤 shāng 别 bié 魂 hún 。 。
亭 tíng 皋 gāo 秋 qiū 色 sè 遍 biàn , , 游 yóu 子 zǐ 在 zài 荆 jīng 门 mén 。 。
世 shì 故 gù 东 dōng 西 xī 客 kè , , 山 shān 空 kōng 断 duàn 续 xù 猿 yuán 。 。
此 cǐ 心 xīn 谁 shuí 复 fù 见 jiàn , , 寂 jì 寞 mò 偶 ǒu 芳 fāng 荪 sūn 。 。
晚秋登佛川南峰怀裴例。唐代。皎然。登岭望落日,眇然伤别魂。 亭皋秋色遍,游子在荆门。 世故东西客,山空断续猿。 此心谁复见,寂寞偶芳荪。