登 dēng 岭 lǐng 其 qí 一 yī - - 潘 pān 牥 fāng
才 cái 登 dēng 西 xī 岭 lǐng 路 lù , , 诗 shī 思 sī 便 biàn 能 néng 清 qīng 。 。
栈 zhàn 道 dào 云 yún 间 jiān 没 méi , , 篮 lán 舆 yú 壁 bì 上 shàng 行 xíng 。 。
遥 yáo 山 shān 时 shí 见 jiàn 虎 hǔ , , 深 shēn 谷 gǔ 夏 xià 闻 wén 莺 yīng 。 。
咫 zhǐ 尺 chǐ 名 míng 山 shān 寺 sì , , 犹 yóu 分 fēn 两 liǎng 日 rì 程 chéng 。 。
登岭其一。宋代。潘牥。才登西岭路,诗思便能清。 栈道云间没,篮舆壁上行。 遥山时见虎,深谷夏闻莺。 咫尺名山寺,犹分两日程。