柳 liǔ 梢 shāo 青 qīng · · 春 chūn 感 gǎn - - 刘 liú 辰 chén 翁 wēng
铁 tiě 马 mǎ 蒙 méng 毡 zhān , , 银 yín 花 huā 洒 sǎ 泪 lèi , , 春 chūn 入 rù 愁 chóu 城 chéng 。 。 笛 dí 里 lǐ 番 fān 腔 qiāng , , 街 jiē 头 tóu 戏 xì 鼓 gǔ , , 不 bú 是 shì 歌 gē 声 shēng 。 。
那 nà 堪 kān 独 dú 坐 zuò 青 qīng 灯 dēng , , 想 xiǎng 故 gù 国 guó , , 高 gāo 台 tái 月 yuè 明 míng 。 。 辇 niǎn 下 xià 风 fēng 光 guāng , , 山 shān 中 zhōng 岁 suì 月 yuè , , 海 hǎi 上 shàng 心 xīn 情 qíng 。 。
柳梢青 · 春感。宋代。刘辰翁。铁马蒙毡,银花洒泪,春入愁城。笛里番腔,街头戏鼓,不是歌声。 那堪独坐青灯,想故国,高台月明。辇下风光,山中岁月,海上心情。