道 dào 中 zhōng 遣 qiǎn 兴 xìng 其 qí 四 sì - - 吴 wú 云 yún
花 huā 柳 liǔ 清 qīng 明 míng 过 guò 雨 yǔ 初 chū , , 修 xiū 篁 huáng 风 fēng 动 dòng 鸟 niǎo 相 xiāng 呼 hū 。 。
青 qīng 山 shān 如 rú 此 cǐ 不 bù 归 guī 去 qù , , 时 shí 向 xiàng 溪 xī 流 liú 照 zhào 白 bái 须 xū 。 。
道中遣兴 其四。明代。吴云。花柳清明过雨初,修篁风动鸟相呼。 青山如此不归去,时向溪流照白须。