黄 huáng 钟 zhōng · · 人 rén 月 yuè 圆 yuán · · 春 chūn 日 rì 次 cì 韵 yùn - - 张 zhāng 可 kě 久 jiǔ
罗 luó 衣 yī 还 hái 怯 qiè 东 dōng 风 fēng 瘦 shòu , , 不 bù 似 shì 少 shào 年 nián 游 yóu 。 。 匆 cōng 匆 cōng 尘 chén 世 shì , , 看 kàn 看 kàn 镜 jìng 里 lǐ , , 白 bái 了 le 人 rén 头 tóu 。 。
片 piàn 时 shí 春 chūn 梦 mèng , , 十 shí 年 nián 往 wǎng 事 shì , , 一 yì 点 diǎn 诗 shī 愁 chóu 。 。 海 hǎi 棠 táng 开 kāi 后 hòu , , 梨 lí 花 huā 暮 mù 雨 yǔ , , 燕 yàn 子 zi 空 kōng 楼 lóu 。 。
黄钟 · 人月圆 · 春日次韵。元代。张可久。罗衣还怯东风瘦,不似少年游。匆匆尘世,看看镜里,白了人头。 片时春梦,十年往事,一点诗愁。海棠开后,梨花暮雨,燕子空楼。