重 zhòng 游 yóu 随 suí 寓 yù 花 huā 落 luò 无 wú 人 rén 曾 céng 几 jǐ 何 hé 时 shí 不 bù 胜 shèng 今 jīn 昔 xī 之 zhī 感 gǎn 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 张 zhāng 洵 xún 佳 jiā
天 tiān 涯 yá 芳 fāng 草 cǎo 旧 jiù 王 wáng 孙 sūn , , 鸿 hóng 爪 zhǎo 重 zhòng 寻 xún 印 yìn 雪 xuě 痕 hén 。 。
啼 tí 鸟 niǎo 一 yī 声 shēng 春 chūn 寂 jì 寂 jì , , 玉 yù 兰 lán 花 huā 发 fā 不 bù 开 kāi 门 mén 。 。
重游随寓花落无人曾几何时不胜今昔之感二首 其一。清代。张洵佳。天涯芳草旧王孙,鸿爪重寻印雪痕。 啼鸟一声春寂寂,玉兰花发不开门。