小 xiǎo 亭 tíng 落 luò 成 chéng 都 dū 官 guān 有 yǒu 诗 shī 次 cì 韵 yùn 以 yǐ 谢 xiè - - 洪 hóng 皓 hào
小 xiǎo 亭 tíng 偪 bī 仄 zè 仅 jǐn 容 róng 身 shēn , , 开 kāi 宴 yàn 添 tiān 樽 zūn 有 yǒu 主 zhǔ 人 rén 。 。
爽 shuǎng 垲 kǎi 何 hé 妨 fáng 当 dāng 九 jiǔ 夏 xià , , 芳 fāng 菲 fēi 可 kě 惜 xī 过 guò 三 sān 春 chūn 。 。
休 xiū 嗟 jiē 芍 sháo 药 yào 随 suí 风 fēng 陨 yǔn , , 待 dài 看 kàn 葵 kuí 花 huā 向 xiàng 日 rì 新 xīn 。 。
万 wàn 里 lǐ 远 yuǎn 来 lái 逢 féng 一 yī 饱 bǎo , , 粗 cū 胜 shèng 夫 fū 子 zǐ 厄 è 于 yú 陈 chén 。 。
小亭落成都官有诗次韵以谢。宋代。洪皓。小亭偪仄仅容身,开宴添樽有主人。 爽垲何妨当九夏,芳菲可惜过三春。 休嗟芍药随风陨,待看葵花向日新。 万里远来逢一饱,粗胜夫子厄于陈。