和 hé 陆 lù 彦 yàn 则 zé 郊 jiāo 外 wài 初 chū 夏 xià 送 sòng 客 kè - - 华 huá 镇 zhèn
红 hóng 英 yīng 落 luò 尽 jǐn 紫 zǐ 荷 hé 长 cháng , , 野 yě 岸 àn 阴 yīn 阴 yīn 暗 àn 绿 lǜ 杨 yáng 。 。
过 guò 眼 yǎn 芳 fāng 菲 fēi 浑 hún 似 sì 梦 mèng , , 感 gǎn 时 shí 情 qíng 绪 xù 直 zhí 如 rú 狂 kuáng 。 。
江 jiāng 皋 gāo 有 yǒu 客 kè 怀 huái 双 shuāng 佩 pèi , , 淮 huái 上 shàng 逢 féng 人 rén 赋 fù 乘 chéng 黄 huáng 。 。
顾 gù 我 wǒ 越 yuè 吟 yín 方 fāng 自 zì 苦 kǔ , , 可 kě 堪 kān 别 bié 曲 qū 念 niàn 江 jiāng 乡 xiāng 。 。
和陆彦则郊外初夏送客。宋代。华镇。红英落尽紫荷长,野岸阴阴暗绿杨。 过眼芳菲浑似梦,感时情绪直如狂。 江皋有客怀双佩,淮上逢人赋乘黄。 顾我越吟方自苦,可堪别曲念江乡。